
THU NGUYỆT HỒ
Khương Thị Mến
Kìa bướm vàng.
Đừng rót tràn hương mật
Ngạt vòm trời hoa sữa đương xoan.
Nguyệt Hồ thu !
Chén trà thơm tóc liễu.
Giọt thơ anh óng ánh tơ vàng
Cúc dịu dàng gánh mùa xuống phố
Em đã thu còn hoang hoải mùa ngâu
Lời ru phù sa đỏ tựa sắc trầu
Rụng xuống tay em lời buồn đá cuội
Heo may đổ vào anh_ đêm trắng
Sương bâng khuâng trằn trọc giấc sông Hồng
Vọng cuối đường nghe lá gọi thu không
Vàng miền man
cả chiều thu mắc cạn
Tiếc một thời đắm đuối
Hồng Châu sen tàn rũ áo ca dao
Con trăng ngủ quên giấc trưa yếm đào
Bờ vai Xuân Quan tràn hương hoa cỏ
Em mong manh khói sương Nguyệt Hồ
Gió chân ngày tóc rối
Vội bước thơ tôi cúc vàng chao chát cháy
"Tàn cuộc chơi đá cuội lắng về nguồn".