Nguyễn Đức Minh
Chiều xuân về lại chốn xưa
Gió đông se lạnh dưới mưa hiu buồn
Tôi buâng khuâng giữa dòng tuôn
Nhịp đời như thể vườn ươm xuân về
Có ai nhìn thấy cánh quê?
Chấp cha chấp chới bay về cùng xuân
Chao nghiêng cùng những tảo tần
Lênh loang mặt nước xót phần ruộng sâu
Ai còn mưa ướt mái đầu?
Để cho chốn cũ tươi màu tân xuân
Chiều xuân lòng cứ bần thần
Nên lòng xuân chạnh nghĩ gần nghĩ xa.