
Đỗ Ánh Tuyết
Tháng Chín nhẹ nhàng, len lỏi trong từng đường làng, góc phố. Tháng Chín, giữa thu, thời tiết bắt đầu chuyển mình, từ nắng rám trái bưởi sang mát mẻ, hanh hao, hơi sương bảng lảng trên những ngọn cây ở khắp phố phường, làng quê, ngõ xóm.
Tháng Chín, nắng trong veo. Trời cũng trong veo. Buổi sớm, thức dậy mở cửa nhìn ra khoảng vườn trước nhà, màn sương mỏng manh chùng chình, dịu dàng chạm vào miền cảm xúc. Chợt rạo rực. Chợt xao xuyến, bâng khuâng... Đêm trước, một trận mưa khuya rả rích len ngang giấc ngủ. Những giọt mưa thu tí tách như giục quả chín đầu mùa chắt chiu vị ngọt. Giàn mướp trước nhà đong đưa những chùm hoa vàng cuối vụ mời gọi những chàng ong, nàng bướm tụ tập nhởn nhơ…
Tháng Chín, khoảng thời gian đẹp nhất của mùa thu. Vài ngọn heo may khe khẽ lay động vòm lá. Nắng lung linh, thoảng chút hanh hao. Hương hoa sữa nồng nàn từng con phố. Những chùm hoa màu cốm lấp ló sau vòm lá, nhẹ nhàng rắc những cánh nhỏ li ti trên mái tóc người qua. Trong dãy chợ hoa, trên từng con phố, cúc vàng rực rỡ sắc thu, cánh hoa mềm óng màu nắng đã thế chỗ của những đóa sen hồng. Những chiếc xe đạp, những gánh hàng rong đầy hoa cúc như chở mùa thu đi khắp phố phường... Góc vườn, quả thị vàng thơm hương cổ tích, trái ổi thơm lừng đung đưa mời gọi lũ chào mào về ăn trái chín rộn rã xóm quê...
Tháng Chín, khắp phố phường, làng quê tôi rực sắc cờ hoa, đỏ màu băng rôn, khẩu hiệu trang trọng chào đón ngày Quốc khánh 2-9, ngày tết Độc lập. Nhà nhà treo cờ đỏ sao vàng trong niềm hân hoan, hãnh diện của người dân nước Việt. Tháng Chín là dịp để nhân dân cả nước hướng về cội nguồn dân tộc, sống lại những giây phút thiêng liêng của lich sử và tự hào với những trang chiến công anh hùng cách mạng của cha ông.
Tháng Chín, giòn giã trống trường gọi năm học mới. Bâng khuâng nhớ màu áo trắng học trò, trên vạt áo những dòng lưu bút vẫn còn tuy màu mực đã dần phai.Từng gương mặt, nét cười trong sáng vô tư thủa ấu thơ ùa về trong ký ức, hiện chầm chậm như cuốn phim đang tua lại...Rồi chợt nhận ra, có những khoảnh khắc chẳng thể quay trở lại.
Tháng Chín. Trăng rằm Trung thu sáng nhất trong năm. Ánh trăng tràn ngập xóm làng. Ánh trăng như dòng nước mát chảy tràn trên mọi nẻo đường làng, ngõ xóm, lóng lánh trên mặt ao quê, lướt nhẹ trên từng tán lá, ngọn tre. Cả không gian trở nên mát mẻ và dễ chịu. Dưới ánh trăng sáng như gương, lũ trẻ trong xóm quây quần bên nhau. Tiếng hát hòa trong tiếng trống ếch rập rình
“ Tùng dinh dinh ... tùng tùng tùng dinh dinh...”. Ông bà hân hoan hạnh phúc nhìn con trẻ nô đùa, ca hát “ Chú Cuội ngồi gốc cây đa...” vui vẻ cùng nhau phá cỗ. Mâm cỗ đêm trung thu đủ đầy những sản vật quê hương. Những quả hồng chín mọng, những quả bưởi căng tròn, những quả chuối trứng cuốc thơm lừng, những chiếc bánh dẻo trắng thơm, chiếc bánh nướng thật to màu vàng sậm ...Dưới ánh trăng trong vắt, cô Tấm xinh đẹp dịu dàng như bước ra từ quả thị vàng ươm trong mâm cỗ trông trăng, cùng múa hát, cùng vui chơi vói trẻ thơ...
Tháng Chín, mùa yêu, mùa cưới , mùa của hạnh phúc. Hàng năm, cứ đến mùa này, miền quê nào cũng bắt gặp những cặp đôi tay trong tay thật hạnh phúc. Cô gái thôn quê bỗng hóa thành nàng công chúa lộng lẫy trong bộ váy cưới kiêu sa, chàng lực điền biến thành hoàng tử lịch lãm sánh bước bên nhau. Những con đường làng thân quen bỗng dưng trở nên thơ mộng đến lạ lùng. Tháng Chín, mùa của những ấm êm và trọn vẹn...
Tôi ngước nhìn không gian đầy nắng. Tự cảm thấy hạnh phúc vì nhận ra
những khoảnh khắc diệu kỳ, những hạnh phúc đơn sơ và bình dị hiện hữu khắp đất trời.
Tháng Chín, dẫu có nói trăm điều cũng không sao tả hết. Xin mượn mấy câu thơ của tác giả Trần Thanh Xuân thay cho lời kết:
Tháng Chín về theo làn gió heo may
Cái nắng nhạt cứ hao gầy đi mãi
Mưa bất chợt giăng vào lòng khắc khoải
Lá đổi mùa xào xạc cả chiều thu.